CHÀO MỪNG BẠN ĐẾN VỚI TRANG WEB TRUYỀN THÔNG GIÁO XỨ THÁNH TÂM      (website đang được phát triển - eMail: GXThanhTamHN@gmail.com) Sứ điệp của Đức Thánh Cha nhân Ngày Thế giới Người nghèo IX Trong Sứ điệp Ngày Thế giới Người nghèo lần thứ IX, sẽ được cử hành vào ngày 16/11/2025, Đức Thánh Cha Lêô XIV nhắc lại rằng người nghèo là “những anh chị em được yêu mến nhất” của Giáo hội và hy vọng rằng Năm Thánh này “có thể khuyến khích việc phát triển các chính sách để chống lại các hình thức nghèo đói cũ và mới” trước những bất bình đẳng và xung đột trên thế giới. “Công việc, giáo dục, nhà ở, chăm sóc y tế là những điều kiện căn bản để con người có được sự an toàn đích thực". Đọc tất cả   Truyền hình trực tiếp Buổi Tiếp kiến Năm Thánh (Thứ Bảy 14/6) Múi giờ: 10:00 giờ Roma ; 15:00 giờ Việt Nam Đọc tất cả   Thư viện Quốc hội Argentina thực hiện bộ sưu tập để bảo tồn di sản của Đức Giáo hoàng Phanxicô Chỉ hơn một tháng sau khi Đức Giáo hoàng Phanxicô qua đời, Thư viện Quốc hội Argentina đang thúc đẩy việc thực hiện một bộ sưu tập đặc biệt thu thập và phổ biến các tài liệu tham khảo và lưu trữ về vị giáo hoàng người Argentina này. Đọc tất cả   Chính phủ Trung Quốc hoan nghênh việc ĐTC Lêô bổ nhiệm Giám mục phụ tá Phúc Châu Trong cuộc họp báo thường kỳ vào ngày 12/6/2025, ông Lâm Kiến người phát ngôn của Bộ Ngoại giao Trung Quốc, đã hoan nghênh việc Đức Thánh Cha Lêô XIV bổ nhiệm giám mục phụ tá giáo phận Phúc Châu, thuộc tỉnh Phúc Kiến, gọi đây là dấu hiệu tiến triển trong cuộc đối thoại đang diễn ra giữa Bắc Kinh và Tòa Thánh. Đọc tất cả   Chân phước Acutis và Frassati sẽ được phong thánh cùng nhau vào ngày 7/9 Trong Công nghị Công khai Thường lệ diễn ra sáng nay (13/6), Đức Thánh Cha đã ấn định ngày hai vị Chân phước trẻ tuổi sẽ được nâng lên hàng hiển thánh. Hôm nay, Đức Thánh Cha Lêô XIV đã quyết định ghi danh cả hai chân phước trẻ Pier Giorgio Frassati và Carlo Acutis vào Sổ Bộ Các Thánh cùng ngày 7/9. Lễ phong thánh của Bartolo Longo và sáu Chân phước khác sẽ diễn ra vào ngày 19/10/2025. Đọc tất cả   Hàng ngàn vận động viên từ khắp nơi trên thế giới tham dự Ngày Năm Thánh Giới Thể thao Trong hai ngày thứ Bảy 14 và Chúa Nhật 15/6/2025, hàng ngàn vận động viên, chuyên gia và nghiệp dư, huấn luyện viên và quản lý các hiệp hội thể thao, cùng với gia đình của họ, sẽ quy tụ về Roma để tham dự Ngày Năm Thánh Giới Thể thao, với cao điểm là Thánh lễ do Đức Thánh Cha cử hành vào lúc 10 giờ sáng Chúa Nhật ngày 15/6/2025 tại Đền thờ thánh Phêrô. Đọc tất cả   ĐTC Lêô XIV và các Giám mục Ấn Độ đau buồn về vụ rơi máy bay khiến hàng trăm người chết Ngày 12/6/2025, Đức Thánh Cha Lêô đã hợp với Hội đồng Giám mục Ấn Độ bày tỏ lời chia buồn và cầu nguyện sau khi vụ máy bay của hãng hàng không Air India rơi ngay sau khi cất cánh tại Ahmedabad, thủ phủ thương mại của tiểu bang Gujarat, khiến hàng trăm hành khách và phi hành đoàn thiệt mạng. Đọc tất cả   Năm Thánh - Năm Hồng Ân #26: Cha Felipe Gomez, SJ - Tây Ban Nha Vatican News Tiếng Việt phát số đặc biệt trong tâm tình tri ân và thương tiếc cha Filipe Gomez (1935-2025) Đọc tất cả   Năm Thánh - Năm Hồng Ân #25: Anh chị Vũ - Chiêu Anh, Đức Anh Vũ và chị Chiêu Anh chia sẻ về hồng ân Chúa ban cho liên đoàn Công giáo Việt Nam tại Đức: Những người trẻ Việt Nam mới qua Đức, mang đến một luồng gió mới cho cộng đoàn. Đọc tất cả   Năm Thánh - Năm Hồng Ân #24: Cha Stêphanô Bùi Thượng Lưu, Fatima Cuộc trò chuyện với Cha Stêphanô Bùi Thượng Lưu, tại Nhà Mẹ La Vang, Fatima - Bồ Đào Nha, và những suy tư về Giáo hội Việt Nam nói riêng và dân tộc Việt Nam nói chung, hướng đến tương lai. Đọc tất cả  

Tin Tức

Ruột Thừa– Quà Tặng Sự Sống Và Tình Yêu - Tác giả: Phương Thảo

07/11/2022 - 101

Đó là một biến cố trong cuộc đời tôi. Tuy không có gì lớn lao nhưng đối với tôi, nó như là bức thông điệp về sự sống và tình yêu mà Thiên Chúa gởi trao cho tôi.

Tôi còn nhớ năm ấy tôi mới chín tuổi. Sau khi dự sinh nhật của một người bạn trong xóm, về đến nhà, bụng tôi đau. Thời còn nhỏ, hệ tiêu hóa của tôi không được tốt lắm, thỉnh thoảng tôi bị đau dạ dày và viêm đường ruột. Vì thế, ban đầu xuất hiện cơn đau bụng xung quanh rốn. Sau đó lan dần sang vùng bụng phía dưới bên phải. Mức độ đau tăng lên khi tôi di chuyển, ho hay hắt hơi và thở sâu. Khi tôi có triệu chứng đau bụng thì ba mẹ chỉ nghĩ là tôi đau dạ dày như mọi khi. Nhưng đến ngày thứ hai, lúc đó khoảng tám giờ tối, tôi đau dữ dội hơn và ba tôi kiểm tra thì phát hiện có dấu hiệu viêm ruột thừa. Lập tức ba mẹ và bác tôi đưa tôi đến bệnh viện. Sau khi làm các bước siêu âm, xét nghiệm… tôi thấy mình nhanh chóng được đưa vào trong một phòng khá rộng. Các cô y tá đặt tôi nằm trên một chiếc giường phủ drap trắng, bên trên có một cái đèn rất lớn. Các cô tiêm cho tôi một mũi thuốc, luồn ống dây gì đó vào mũi tôi. Lúc đó tôi không biết là họ đang gây mê cho tôi. Tôi còn nhớ câu cuối cùng tôi nói với một cô y tá mà tôi quen: “Con đau quá cô Sáu ơi”. Sau đó tôi thiếp ngủ. Tôi không còn biết gì nữa.

Vì còn nhỏ nên tôi không biết viêm ruột thừa là gì. Tôi cũng không biết mình phải trải qua một ca mổ vì viêm ruột thừa. Tôi lại càng không biết nếu chỉ để thêm nửa tiếng đồng hồ mà không mổ kịp thì tôi sẽ chết. Sau khi tỉnh lại, nghe ba mẹ và người lớn nói chuyện với nhau, tôi mới hiểu: Nếu ruột thừa bị viêm mà không mổ kịp thì nó sẽ vỡ ra và vi khuẩn từ đó tràn ra khắp ổ bụng rồi đến các cơ quan, lúc đó cả cơ thể nhiễm khuẩn và dẫn đến tử vong. Một bác sĩ trực trong hôm đó đã mổ cho tôi. Khi bác vừa kéo ra thì ruột thừa vỡ mủ. Do đó, vết thương không được khâu lại liền sau khi mổ mà phải để hở đến ba tuần sau. Ngày ngày, cô Sáu (cô y tá) ân cần lau rửa vết thương cho tôi. Cô luôn động viên tôi và khen tôi bé mà chịu đau giỏi. Vì mỗi lần rửa, cô phải khoét sâu vào trong vết mổ để lau sạch dịch đã tràn ra từ ruột thừa vỡ… Cho đến bây giờ, tôi vẫn luôn nhớ ơn bác sĩ đã mổ cho tôi và cô Sáu đã tận tụy lo cho tôi từng ngày. Mỗi năm về Tết với gia đình, ba vẫn chở tôi đến thăm họ.

Tôi như sống lại từ cõi chết. Lúc đó tôi chưa ý thức được rằng tôi vừa trải qua một biến cố thập tử nhất sinh. Khi tỉnh lại sau ca mổ, tôi chỉ nghĩ là tôi mới ngủ dậy. Nhưng đối với ba mẹ, tôi qua khỏi cơn nguy hiểm này là một niềm vui lớn của các ngài. Bởi vì nếu trễ xíu nữa thì ba mẹ đã mất đi người con gái duy nhất trong gia đình. Nằm ở phòng hậu phẫu hai tuần, tôi cảm nghiệm được thật nhiều và thật sâu tình thương của tất cả những người thân quen dành cho tôi cũng như cho ba mẹ tôi. Bên cạnh sự hiện diện và thăm hỏi của cậu, mợ, chú, bác, cô, dì… còn có rất nhiều người tôi chưa hề biết đến đó là bạn hữu, là những người quen biết ba mẹ tôi… Họ đến thăm hỏi và mang cho tôi thật nhiều sữa. Và niềm vui đơn sơ dễ thương của cậu em trai (lúc đó em 6 tuổi) là: “nhờ chị Thảo bệnh mà em được uống sữa thỏa thích”. Cô giáo chủ nhiệm và các bạn trong lớp cũng đến thăm tôi với tất cả sự chân thành và trìu mến. Đặc biệt, người bạn thân nhất của tôi đến với tôi mỗi ngày. Bạn đến trò chuyện, chép bài dùm tôi, giúp tôi đi lại trong những ngày sắp hồi phục… Bên cạnh tôi lúc nào cũng có người thăm và chăm nom. Nhưng hơn hết, người tôi luôn nhớ và biết ơn vô cùng là ba mẹ tôi. Lúc đó mẹ sắp sinh em út nên bụng mẹ đã khá lớn và nặng nề. Vậy mà mỗi ngày mẹ phải nấu cháo cho tôi 3 bữa và ở với tôi trong bệnh viện. Ban đêm, ba trực bên cạnh tôi. Đến khi tôi hồi phục và quay trở lại trường học, ba phải mượn xe của hàng xóm để chở tôi đi học mỗi ngày (Vì lúc đó nhà tôi chưa có xe. Thông thường, lúc khỏe mạnh tôi đi bộ đến trường. Nhà cách trường khoảng hai cây số). Tôi được cảm nghiệm tình thương vô bờ của ba mẹ dành cho tôi. Tình thương ấy luôn ở cùng tôi ngày ngày và tôi nghĩ nó sẽ không bao giờ vơi. Thấy ba vất vả chở tôi đi học, cô giáo chủ nhiệm trên đường về đi ngang nhà tôi nên cô nhận chở tôi về mỗi ngày. Tôi luôn nhớ ơn cô và mỗi năm đều trở về thăm cô.

Bấy nhiêu tình thương của ba mẹ, thầy cô, bạn hữu, những người thân quen… đã đem lại sự nâng đỡ cho tôi rất lớn. Đó là một kinh nghiệm nho nhỏ cho tôi cảm nghiệm về niềm vui, niềm hạnh phúc vì được yêu thương. Cho đến hôm nay, niềm vui và hạnh phúc ấy còn sâu xa hơn nữa khi tôi khám phá ra rằng Thiên Chúa tạo nên tôi, Ngài không để tôi một mình. Nhưng Ngài đặt tôi vào trong những mối liên hệ với người này người kia. Ngài là Đấng vô hình nhưng tình yêu Ngài dành cho tôi luôn tỏ hiện một cách hết sức tinh tế và tuyệt vời qua tất cả những người sống quanh tôi. Tình yêu ấy tôi luôn được cảm nghiệm từng ngày, từng ngày. Và rồi tôi cảm thấy trong mình một thôi thúc mãnh liệt để đáp trả tình yêu ấy. Cho dù tình yêu của tôi đối với Ngài chỉ như giọt nước nhỏ tan trong biển Đông. Đã trải qua những tình cảm khác, tôi vẫn thấy mình có khao khát sâu thẳm trong lòng. Chỉ có tình yêu của Ngài mới đong đầy trái tim tôi. Nhờ đó, tôi mạnh dạn dứt bỏ những quyến luyến khác để trao phó nơi Ngài trọn con người tôi. Một tình yêu thật! Một niềm vui thật! Một hạnh phúc thật!

Bản thân trải qua ngưỡng cửa sinh-tử đồng thời chứng kiến sự ra đi của những người thân, tôi càng ý thức hơn sự mong manh của đời sống con người. “Đời sống con người chóng qua như cỏ, như bông hoa nở trong cánh đồng, một cơn gió thoảng đủ làm nó biến đi…” Như thế mới thấy một cách rõ ràng Thiên Chúa là chủ của sự sống. Thật vậy, sự sống tôi có cho đến ngày hôm nay là do chính Ngài ban tặng. Sự sống ấy nhỏ bé và mong manh như con người tôi nhưng Ngài thực hiện nơi đó biết bao điều diệu kì. Do đó, tôi không có lý do gì để từ chối phó thác sinh mạng tôi cho Ngài - Đấng là nguồn cội của sự sống. Đối với những ai đặt trọn niềm tin tưởng, phó thác nơi Chúa Kitô thì dù có chết cũng sẽ được sống, vì Chúa đến thế gian để tiêu diệt sự chết, làm cho con người được sống, như chính Chúa đã nói với Mác-ta: “Ai tin vào Thầy, thì dù đã chết, cũng sẽ được sống. Ai sống và tin vào Thầy, sẽ không bao giờ phải chết” (Ga 11,25-26). Điều đó là một yếu tố giúp cho tôi phân định khi chọn lựa ơn gọi tu trì hay hôn nhân. Đương nhiên ơn gọi nào cũng được Thiên Chúa chúc lành và quy hướng về vinh quang của Ngài. Song, riêng tôi cảm thấy muốn được dâng trọn con người tôi cho Đấng có quyền trên sự sống của tôi. Tôi không do dự khi đặt nơi Ngài niềm phó thác, niềm tin tưởng tuyệt đối. Khi đó, cái chết đối với tôi không còn là một sự chia lìa hay mất mát mà là một bước ngoặt dẫn tôi đến với Đấng tôi hằng khao khát được chiêm ngưỡng Thánh Nhan.

Sự sống và tình yêu là món quà vô giá mà Đấng Tuyệt Đối đã ban tặng cho tôi. Trải qua một biến cố nho nhỏ, Chúa đã cho tôi thưởng thức món quà sự sống một cách ý nghĩa và đậm đà hơn. Cho đến hôm nay, Tình Yêu ấy đem đến cho tôi một niềm hạnh phúc và bình an sâu thẳm. Bên cạnh đó, trước những khó khăn, gian nan của cuộc sống, tôi đón nhận một cách thanh thản. Vì tôi ý thức rằng không có gì nằm ngoài tình yêu quan phòng của Thiên Chúa. Như trong lời bài hát “Trong tình Chúa quan phòng, không có gì vô nghĩa, chẳng có gì hư hao…” Để rồi cả cuộc đời tôi phải thưa lên rằng:
“Lạy Chúa, Chúa là phần sản nghiệp con được hưởng
Là chén phúc lộc dành cho con;
Số mạng con, chính Ngài nắm giữ.
Phần tuyệt hảo may mắn đã về con,
Vâng, gia nghiệp ấy làm con thỏa mãn…
Con luôn nhớ có Ngài trước mặt
Được Ngài ở bên, chẳng nao núng bao giờ”
. (Tv 15,5-8) 


(Cảm nghiệm thực tế đời mình)
Anna Nguyễn Hoàng Phương Thảo


× Thành công! Câu hỏi của cộng đoàn đã được gửi. Câu hỏi của quý vị sẽ được trả lời trong thời gian sớm nhất có thể. Xin cám ơn. Trân trọng.