CHÀO MỪNG BẠN ĐẾN VỚI TRANG WEB TRUYỀN THÔNG GIÁO XỨ THÁNH TÂM      (website đang được phát triển - eMail: GXThanhTamHN@gmail.com) ĐHY Pizzaballa: “Tôi quặn đau vì tất cả hận thù mà tình hình này đang tạo ra” Đức Hồng y Pierbattista Pizzaballa, Thượng phụ Công giáo Latinh Giêrusalem, đã quyết định hủy chuyến viếng thăm Năm Thánh tại đền thánh Đức Mẹ Motta di Livenza (Ý) để ở lại cùng giáo phận trong bối cảnh căng thẳng leo thang tại Thánh Địa, đặc biệt là ở Gaza. Trả lời phỏng vấn, ngài cho biết: “Trong lương tâm, tôi không thể rời bỏ giáo phận. Dân chúng cần biết rằng tôi hiện diện bên họ”. Đọc tất cả   Đức Thánh Cha Lêô XIV kêu gọi thoát khỏi tình trạng phân cực và là người kiến tạo những nhịp cầu Trong cuộc phỏng vấn đầu tiên của Đức Thánh Cha Lêô XIV, ngài đã thẳng thắn trả lời những câu hỏi về nhiều vấn đề cấp bách của thế giới và Giáo hội. Cuộc trò chuyện của ngài với nhà báo Elise Ann Allen của Crux, được công bố trong cuốn sách tiểu sử Lêô XIV: “Công dân của thế giới, Nhà truyền giáo của thế kỷ XXI”, như một lời khẳng định về cam kết của ngài đối với việc bắc những nhịp cầu đối thoại và vượt qua sự phân cực để cùng nhau xây dựng tương lai Giáo hội và thế giới. Đọc tất cả   Tòa Thánh kêu gọi bảo vệ phẩm giá và quyền lợi của người cao tuổi Ngày 17/9 vừa qua, tại phiên họp thường kỳ lần thứ 60 của Hội đồng Nhân quyền Liên Hiệp Quốc, Đức Tổng Giám mục Ettore Balestrero, Quan sát viên Thường trực của Tòa Thánh, nhấn mạnh rằng phẩm giá của con người không suy giảm theo tuổi tác, đồng thời kêu gọi thúc đẩy tình liên đới giữa các thế hệ, tăng cường hỗ trợ gia đình và bảo vệ quyền lao động cho người cao tuổi. Đọc tất cả   Tân Phúc Âm hóa trong thời đại kỹ thuật số: Hướng tới sự hiện diện tròn đầy Trong bối cảnh thời đại kỹ thuật số, Giáo hội Công giáo đã khởi xướng công cuộc Tân Phúc Âm hóa để thích nghi với những thay đổi xã hội sâu rộng. Tân Phúc Âm hóa đòi hỏi sự dấn thân tích cực và sự sáng tạo đầy ý thức, nhằm biến công nghệ thành một công cụ hiệu quả để làm cho thế giới ảo thành nơi con người có thể tìm thấy ý nghĩa và tình yêu thương, đồng thời duy trì sự tương tác chân thực giữa con người với nhau và với Thiên Chúa. Đọc tất cả   Trung Quốc ban hành quy tắc cấm các linh mục và các chức sắc tôn giáo khác giảng dạy trên internet Một “Bộ quy tắc ứng xử trên Internet” dành cho các linh mục và các chức sắc của các tôn giáo khác mới được ban hành tại Bắc Kinh, trong đó cấm họ tổ chức các hoạt động truyền đạo trực tuyến, giáo dục cho trẻ em trên mạng, hoặc gây quỹ. Quy tắc mới này áp dụng cho cả người Trung Quốc và các tu sĩ nước ngoài khi họ hoạt động trực tuyến trên lãnh thổ Trung Quốc. Đọc tất cả   Hàng trăm nhà thờ bị tấn công mỗi tháng tại Nigeria Một báo cáo mới từ Tổ chức Quốc tế về Xã hội Dân sự và Pháp quyền Intersociety đã tiết lộ rằng, kể từ năm 2009, mỗi tháng, có tới 100 nhà thờ tại Nigeria bị tấn công bởi các nhóm thánh chiến Hồi giáo, với hơn 125.000 tín hữu Kitô giáo đã bị sát hại. Đứng trước mối lo ngại về sự tồn vong của đức tin tại quốc gia này, một thượng nghị sĩ Hoa Kỳ đã đề xuất Đạo luật nhằm trừng phạt các quan chức Nigeria liên quan đến các cuộc tấn công. Đọc tất cả   Tòa Thánh: Ngăn chặn phổ biến vũ khí hạt nhân là một mệnh lệnh luân lý Tòa Thánh một lần nữa khẳng định lập trường mạnh mẽ chống lại sự phổ biến vũ khí hạt nhân, coi đây là “một mệnh lệnh luân lý”. Lời khẳng định được Đức ông Daniel Pacho, Thứ trưởng Ngoại giao Tòa Thánh đặc trách các vấn đề đa phương, đưa ra trong bài phát biểu tại Hội nghị toàn thể lần thứ 69 của Cơ quan Năng lượng Nguyên tử Quốc tế (IAEA) ở Vienna. Đọc tất cả   Tòa Thánh: Tôn trọng Luật nhân đạo quốc tế là trách nhiệm đối với toàn thể nhân loại Phát biểu tại Hội nghị lần thứ 13 các Quốc gia thành viên Công ước cấm bom chùm, Đức Tổng Giám mục Ettore Balestrero, Quan sát viên thường trực của Tòa Thánh tại Liên Hiệp Quốc và các tổ chức quốc tế ở Genève, nhấn mạnh: “Tuân thủ và tôn trọng luật pháp quốc tế, bao gồm luật nhân đạo quốc tế, không phải là dấu hiệu của sự yếu đuối. Trái lại, đó là một hình thức trách nhiệm cao quý đối với toàn thể nhân loại”. Đọc tất cả   ĐHY Grech: Giai đoạn thứ ba của tiến trình Thượng Hội đồng là bước tiến cho Giáo hội Trong dịp kỷ niệm 60 năm thành lập Thượng Hội đồng Giám mục, Đức Hồng y Mario Grech, Tổng Thư ký Thượng Hội đồng, đã đưa ra tuyên bố khẳng định rằng giai đoạn thứ ba của tiến trình hiệp hành “phải trở thành một bước tiến mới trong kinh nghiệm và trong sự hiểu biết về tính hiệp hành của Giáo hội”. Đọc tất cả   Đức Thánh Cha nói với các tu sĩ: Vâng phục là một trường học của tự do trong tình yêu Ngày 18/9, Đức Thánh Cha Lêô XIV đã tiếp các tham dự viên của Tổng hội và các kỳ họp của bốn Hội dòng: Dòng Thừa Sai Máu Châu Báu, Hội dòng Marist, Dòng Phanxicô Đức Mẹ Vô nhiễm và Dòng Nữ tu Ursuline Đức Mẹ Vô nhiễm. Ngài nhắn nhủ họ rằng đời sống chung, vâng phục và đọc các dấu chỉ thời đại là kho tàng của đời sống thánh hiến. Đọc tất cả  

Tin Tức

Này Tôi Là Tôi Tớ Chúa - Tác giả: M. Minh Đức, MRP

29/11/2024 - 50

Chị! Tôi luôn nhìn thấy chị đứng lại sau cùng khi mọi người đã rời khỏi phòng, chị đi khoá lại các cánh cửa lớp học, chị kiểm tra lại chốt cửa, chị cất ly nước, kê lại những chiếc bàn khi vô tình ai đó đi qua xô phải, hay ai đó quên để vào chỗ cũ…không tiếng càm ràm, không lời phiền trách. Chị cứ âm thầm, âm thầm như thế chẳng cần biết có ai đó nhìn thấy việc chị làm không, vì đối với chị Chúa biết là đủ. Một lần, hai lần, ba lần tôi đều thấy chị luôn ở lại, đôi khi có ai nhạy bén giúp đóng những cánh cửa ở gần, hay tắt cái quạt, thì chi đỡ bận lòng hơn nhiều, nhưng đôi khi ai đó đã vô tình quên mất một việc nhỏ bé…thì chị vẫn ở lại.

Tôi thầm thán phục chị, khi mà thế gian định nghĩa sự cao cả bằng những việc to lớn, bằng những khái niệm của quyền lực, của cải, thế giá và địa vị, thì chị lại chọn những gì nhỏ bé nhất, âm thầm nhất để biểu lộ tình yêu của chị với Chúa.... “những gì thế gian cho điên dại, thì Thiên chúa đã dùng để hạ nhục những kẻ khôn ngoan, và những gì thế gian cho là yếu kém, thì Thiên Chúa đã dùng để hạ nhục những kẻ hùng mạnh. Những gì thế gian cho là hèn mạt không đáng kể, là không có, thì Thiên Chúa đã chọn để huỷ diệt những gì hiện có…” (1Cr 27 – 28 ). Trong một nền văn hoá tự lo cho mình với lối suy nghĩ ưu tiên tôi trước, thì việc cư xử như tôi tớ quả là một khái niệm xa lạ, dường như chẳng ai còn nghĩ tới. Có người nói với chị “Thôi kệ đi, hơi sức đâu mà lo, ai có bổn phận thì họ sẽ đóng thôi”. Chị chỉ cười hiền từ.

Nhìn chị tôi lại nhớ đến Mẹ Maria, một con người luôn nhỏ bé, âm thầm trong mọi sự. Tôi đã học được nơi Mẹ sự ân cần tế nhị, âm thầm và khiêm tốn của một người nữ tỳ, nữ tỳ của mọi nữ tỳ, Mẹ chẳng cần ai biết đến, chẳng cần ai phải nương nhờ. Mẹ làm với tất cả tình yêu, để rồi Mẹ nhìn thấy trước những nhu cầu của những đứa con Mẹ, Mẹ luôn đi bước trước để giúp đỡ con cái của Mẹ, Mẹ chỉ dặn chúng ta “Hễ Người bảo gì các con cứ việc làm theo” (Ga 2, 5). Người nữ tỳ của Chúa không đợi hoàn cảnh thuận tiện, hay phải có đầy đủ các phương tiện rồi mới lên đường, người nữ tỳ của Chúa sẵn sàng lên đường đến bất cứ đâu trong bất cứ hoàn cảnh nào, phục vụ bất cứ ai. Mẹ vội vã lên đường để chung chia niềm vui với người chị họ, dù biết mình cũng đang cưu mang Con Thiên Chúa, Mẹ không nghĩ mình cũng cần nghỉ ngơi, cần đảm bảo an toàn cho thai nhi…Thế nhưng đồi núi Giuđê đã không cản trở được bước chân Mẹ. Vì Mẹ, người nữ tỳ đã nhìn thấy nhu cầu của người chị họ mang thai trong lúc tuổi già, chẳng cần người chị xin, Mẹ đã đến. Trong thời gian Mẹ ở lại với gia đình người chị họ, gia đình ông Dacaria đã được an ủi nhiều vì sự hiện diện của Mẹ. Mẹ dọn dẹp, nấu ăn, giặt giũ…Mẹ làm tất cả trong  niềm vui lớn lao khi Mẹ có Chúa ở cùng.

Nơi Mẹ tôi học được tinh thần của người nữ tỳ luôn đi bước trước, một người luôn biết quan sát, để giúp đỡ khi cần, như tại tiệc cưới Cana chính Mẹ nhìn thấy nhu cầu của gia chủ, chính Mẹ là người đề nghị với Con của Mẹ và chờ đợi Người, tâm tình của người nữ tỳ khiêm hạ luôn chờ đợi chủ “mắt con hướng nhìn lên Chúa cho tới khi người dủ lòng thương” (Tv 122, 1-2a).

Ngày nay trên các trang mạng người ta thích khoe, thích được nhiều người chú ý, nhiều người phục vụ! gia thế khủng và quyền lực cao, nhưng nơi Mẹ thì khác, Mẹ chỉ cho ta thấy được sự cao cả nằm ở số người tôi phục vụ, chứ không phải bao nhiêu người phục vụ tôi. Theo thường tình, dường như ai cũng thích làm lãnh đạo, ít ai thích làm người tôi tớ. Rất nhiều sách vở dạy về tài lãnh đao, …Nhưng hỏi có mấy cuốn dạy làm người tôi tớ, dạy làm người phục vụ mọi người. Mấy người dám cúi xuống để phục vụ người khác, mấy người lo nghĩ cho người khác khi đã ngồi trên ghế cao hay lại “bó những gánh nặng mà chất lên vai người khác, nhưng còn họ chẳng nhúng một ngón tay vào” (Mt 23, 4). Nhiều người nói: tôi thích sứ vụ này, tôi không thích sứ vụ kia, tôi phải có cái này, tôi phải có cái kia, tôi phải ở chỗ này…nhưng rồi lại không mấy người dám sống hết mình cho sứ vụ mình đang đảm nhận, mấy người dám can đảm lên đường, mấy người dám đón nhận những khó khăn, mấy ai dám để người khác làm phiền vào những giờ tôi không ngờ, những lúc tôi không mong đợi. Người nữ tỳ là người luôn dám để cho Chúa làm chủ chương trình đời mình, dám để cho Ngài đảo lộn chương trình đời ta theo ý Ngài mà không phàn nàn hay kêu ca, vì biết Thiên Chúa có một  kế hoạch yêu thương để tôi kề vai sát cánh cùng những con người nghèo khổ nơi đây. Những môi trường những sứ vụ mà Chúa đặt để tôi, tôi có dám thưa lên cùng Thiên Chúa “Lạy Chúa, vì họ con xin thánh hiến chính mình con” (Ga 17, 19).  

Có một lần tôi được một thầy dòng tâm sự: Chị biết không ở chỗ em, vì siêu thị xa nên chúng em thường mua bánh mì rồi để dành trong tủ lạnh, và rồi buổi sáng ai ăn thì lại lấy bánh mì đem đi làm nóng rồi ăn. Nhưng mỗi lần đọc kinh xong đến lấy bánh mì thường bánh mì đang đông đá nên mất rất nhiều giờ. Thế là một sáng kiến yêu thương Chúa gửi đến cho em, mỗi sáng em dậy sớm hơn một chút, đi xuống bếp lấy bánh mì ra để sẵn cho bớt lạnh, rồi sau đó em đi đọc kinh. Em đã làm việc này trong một thời gian rất lâu, nhưng bỗng một ngày, trong em vọng lại tiếng nói, tại sao tôi phải làm điều này, tại sao tôi phải dậy sớm, anh em khác có thể tự làm được mà…Thế rồi ngày hôm đó em đã quay gót đi, nhưng khi đi được khoảng 3 đến 4 mét, một câu hỏi lớn lại vang lên trong em, con làm điều đó vì ai. Nếu vì anh em con, một hai ngày... ba tháng…con sẽ khó chịu, sẽ bực tức…Nhưng nếu con làm như thể làm cho chính Chúa thì không gì có thể cản trở bước chân con, vì đó là tình yêu con dành cho Chúa, và thế là em đã quay lại và tiếp tục lấy bánh mì ra. Thế đó, em đã không biết rằng, qua chia sẻ của em, em đã chỉ cho tôi thấy, tôi không cần một ân huệ hay một tài năng đặc biệt nào mới có thể đứng lại lấy ổ bánh mì ra, hay nhặt cọng rác, đóng lại cánh cửa mà ai đó vô tình quên, xếp lại những cái ghế sau buổi học…Bất cứ ai cũng có thể làm; Điều cần có là một tấm lòng.

M. Minh Đức, MRP


× Thành công! Câu hỏi của cộng đoàn đã được gửi. Câu hỏi của quý vị sẽ được trả lời trong thời gian sớm nhất có thể. Xin cám ơn. Trân trọng.