CHÀO MỪNG BẠN ĐẾN VỚI TRANG WEB TRUYỀN THÔNG GIÁO XỨ THÁNH TÂM      (website đang được phát triển - eMail: GXThanhTamHN@gmail.com) Ơn gọi của Sơ Monika, với đôi tai lắng nghe nỗi đau khổ và niềm vui trong công việc Trong hơn 40 năm, Sơ Monika đã sống tại Vadstena, Thụy Điển, cùng với các Nữ tu Dòng Thánh Brigítta, một dòng tu Công giáo có lịch sử lâu đời và nguồn gốc Bắc Âu. Trong một cuộc trò chuyện, sơ kể về ơn gọi của mình trong giai đoạn thứ hai của cuộc đời, về con đường khác thường đến với đan viện và một thủ môn bóng đá người Thụy Điển đã thay đổi cuộc đời sơ như thế nào. Đọc tất cả   Các nữ tu Haiti hoạt động xoa dịu đau khổ cho người dân của họ Các nữ tu ở Haiti cống hiến cuộc đời mình chăm sóc sức khỏe, giáo dục và hỗ trợ tâm lý. Sơ Maria Marta Placius sống cuộc đời thánh hiến của mình, tin tưởng rằng ngay cả khi sự giúp đỡ của mình nhỏ bé, Thiên Chúa vẫn có thể nhân lên và biến đau khổ thành hy vọng và phép lạ. Đọc tất cả   ĐTC Lêô XIV gặp gỡ và cầu nguyện với hàng trăm ngàn bạn trẻ tại Tor Vergata Chiều tối thứ Bảy ngày 02/8/2025, Đức Thánh Cha Lêô XIV đã chủ sự giờ Canh thức cầu nguyện với hàng trăm ngàn bạn trẻ tại Tor Vegata. Trong cuộc gặp gỡ này ngài đã trả lời ba câu hỏi của các bạn về “tình bạn, can đảm chọn điều tốt đẹp và đời sống thiêng liêng và cầu nguyện”. Đọc tất cả   Thánh Lễ Bế Mạc Năm Thánh Giới Trẻ (Chúa Nhật 3/8) Sáng Chúa Nhật ngày 3/8, tại Tor Vergata, một thành phố cách trung tâm Roma khoảng 16km, Đức Thánh Cha đã chủ sự Thánh Lễ Bế Mạc Năm Thánh Giới trẻ với hơn 1 triệu bạn trẻ đến từ khắp nơi trên thế giới. Khoảng 450 giám mục và hơn 7000 linh mục cùng đồng tế với Đức Thánh Cha theo phụng vụ Chúa Nhật XVIII thường niên. Đọc tất cả   Năm Thánh - Năm Hồng Ân #35: Hai bạn Hương - Vy đang tham dự Năm Thánh Giới Trẻ Hai bạn trẻ Hương - Vy chia sẻ về kinh nghiệm sống đức tin của người trẻ ngang qua nhóm của mình với những niềm vui và khó khăn, và kinh nghiệm lớn lên sau những thách đố của nhóm. Đọc tất cả   ĐTC Lêô XIV nói với nghệ sĩ: Chúng ta tìm thấy niềm vui và hạnh phúc đích thực nơi Chúa Giêsu Kitô Gặp gỡ các nghệ sĩ vào sáng thứ Bảy ngày 2/8/2025, trước khi họ tham gia trợ giúp việc cầu nguyện trong Đêm Canh Thức của Giới Trẻ tại Tor Vergata, Đức Thánh Cha mời gọi họ nhắc nhở những người trẻ rằng chính nơi Chúa họ tìm thấy niềm vui và hạnh phúc đích thực. Đọc tất cả   “Tuyên ngôn của giới trẻ Kitô châu Âu” được ký tại Roma Ngày 01/8/2025, các bạn trẻ châu Âu đang tham dự Năm Thánh Giới trẻ đã quy tụ tại Vương cung thánh đường Thánh Maria ở Trastevere để ký “Tuyên ngôn của giới trẻ Kitô châu Âu”, trọng tâm của dự án “Roma 25-Santiago 27-Giêrusalem 33”. Đọc tất cả   Giáo phận Ma Cao bắt đầu tiến trình phong thánh cho Cha Gaetano Nicosia Giáo phận Ma Cao đã chính thức mở án tuyên phong chân phước và tuyên thánh giai đoạn giáo phận cho Cha Gaetano Nicosia, nhà truyền giáo Dòng Salêdiêng người Ý đã phục vụ người nghèo, người bệnh, và đặc biệt là những người bị ảnh hưởng bởi bệnh phong ở Trung Quốc Đại lục, Hồng Kông và Ma Cao trong 71 năm. Đọc tất cả   Đức Thánh Cha Lêô bổ nhiệm tân giám đốc Đài Thiên văn Vatican Vào ngày 31/7/2025, Đức Thánh Cha Lêô XIV đã bổ nhiệm nhà thiên văn học Richard Anthony D’Souza, linh mục Dòng Tên người Ấn Độ, làm tân giám đốc của Đài Thiên văn Vatican. Đọc tất cả   Nhà thờ Đức Mẹ Ả Rập ở Ahmadi được nâng thành Tiểu Vương Cung Thánh Đường Qua Bộ Phụng tự và Kỷ luật Bí tích, Đức Thánh Cha Lêô XIV đã cho phép nâng Nhà thờ Đức Mẹ Ả Rập ở Ahmadi lên hàng Tiểu Vương Cung Thánh Đường, một vinh dự lớn cho Giáo phận và sự khẳng định cho đức tin sống động của các tín hữu ở Bán đảo Ả Rập. Đọc tất cả  

Giáo Hội Việt Nam

Một mình

13/07/2023 - 10

MỘT MÌNH

Lm Giuse Hoàng Kim Toan

WGPBMT (11.07.2023) - Khi ta về hưu ta mới cảm nhận đủ hai chữ “Một mình”. Năm nay, một số linh mục tới tuổi về hưu dưỡng cũng sẽ cảm nghiệm hai chữ “Một mình”. Xin cộng đoàn cầu nguyện cho các ngài đang hưu dưỡng.

Khi ta về hưu ta mới cảm nhận đủ hai chữ “Một mình”. Năm nay một số linh mục tới tuổi về hưu dưỡng cảm nghiệm hai chữ “Một mình”. Xin cộng đoàn cầu nguyện cho các ngài đang hưu dưỡng.

Một mình sau bao nhiêu năm sống bên cạnh người giáo dân. Từ khi vào học đến khi ra trường, ra làm cha phó, rồi cha xứ, chưa lần nào cảm nghiệm “một mình” đơn côi như thế này từ sớm đến khuya.

Một mình, ngày ấy một thời sinh viên khi còn ở chủng viện. Những khi một mình ấy còn là suy gẫm, còn là học hành, nghiên cứu. Một mình, thời ấy cần thiết cho việc tu luyện, một mình ấy còn tập cho đời sống độc thân. Một mình cần thiết nên không bao giờ hiểu “một mình” đúng nghĩa.

Một mình, khi ra xứ đạo, sau khi mọi người về hết, vẫn chưa phải “một mình”. Một mình ấy còn nhiều suy tư, còn nhiều dự định, còn nhiều người đang nghĩ tới và nhiều người đang cần tới. Một mình, còn nhiều thời gian thu xếp, còn nhiều dự liệu chưa hoàn thành. Một mình làm việc, suy tư, nguyện ngắm, vẫn là một mình chưa đơn côi.

Một mình, bữa cơm một mình với chiếc tivi, với chiếc Smartphone, vẫn chưa là một mình. Vẫn có những giải trí, vẫn có những thư giãn, nghỉ ngơi. Một mình vẫn chưa phải một mình, ở đâu đó vẫn còn bạn, còn đồng trang lứa, còn người thân.

Một mình với xứ đạo, vẫn là một mình gánh vác việc phụng sự. Một mình ấy vẫn còn có cộng sự đắc lực, có nhiều người góp sức. Một mình vẫn có quyền quyết định, vẫn có quyền quản trị, chưa hẳn là một mình.

Có một câu truyện một mình của Nguyễn Tầm Thường diễn tả sau lễ Giáng Sinh, mọi người về bên gia đình ấm áp buổi tiệc “Reveillon” còn người linh mục buồn thiu một mình. Một mình người linh mục lui về phòng vẫn chưa hẳn là một mình, khi ở trong lòng đâu đó vẫn âm hưởng của ngày lễ, vẫn còn đó hình ảnh trẻ em, người này, người kia nhắn câu chúc mừng.

Khi về hưu mới bắt đầu nghiệm thấy “một mình” dần dần đúng nghĩa. Một mình giữa anh em linh mục, mỗi người một cõi trời riêng. Ngày lễ lớn này, lễ lớn kia cũng chỉ một mình cảm nếm. Người này, người kia mỗi người một cảm giác buồn của một thời đã qua. Một mình lúc này mới nghiệm ra bài học sách Giảng Viên ngày xưa từng đọc mà chưa thấm: “Coi đây, cái mới đây này!”, thì điều ấy đã có trước chúng ta từ bao thế hệ rồi. Chẳng ai còn nhớ đến người xưa, và đối với những người đến sau thì cũng thế ; các thế hệ mai sau sẽ chẳng còn nhớ đến họ.” (Gv 1, 10–11). Một mình chẳng trách ai cả vì dòng đời là như thế, con người là như vậy, đón nhận như nó là “một mình”
Rồi thời gian “một mình” càng sống lâu càng thiếu vắng bạn bè cùng trang lứa. Họ đã ra đi một mình, hết người này đến người kia. Một sớm mai thức giấc, chỉ một mình với tách cà phê khi còn chưa lẫn. Vẫn một mình nhìn khu nhà tĩnh dưỡng, một cảnh, một thân, một dòng suy tưởng mông lung nhớ về quá khứ.

Rồi thì cũng một mình, một cái giường không còn nhúc nhích đi đâu được nữa. Giờ ăn, giờ khám bệnh, đều có thời gian nhất định. Giờ kinh, giờ lễ khi không còn có thể, chẳng còn ràng buộc gì nữa, một mình ngắm trần nhà, một mình cựa quậy cái tay, cái chân. Một mình đúng nghĩa một mình chờ ngày ra đi.

Ai rồi cũng vậy, chẳng phải chỉ đời tu, mà ngay ở viện dưỡng lão cho những người già kia, hoặc nơi góc nhà nào đó người đau bệnh nặng đang nằm “một mình’. Có khi ta nghe đời sao chán quá khi một mình đúng nghĩa, muốn ra đi cho rồi khi còn sớm. Mà thôi, cứ đón nhận, cuộc đời vốn dĩ là như vậy, hãy như Ông Gióp: “Chúng ta đón nhận điều lành từ Thiên Chúa, còn điều dữ, lại không biết đón nhận sao?” (Gv 2, 10)

Biết để cảm thông, để yêu mến thêm cuộc đời có Chúa ở bên, chẳng để ta một mình.

Nguồn: gpbanmethuot.net (11.07.2023)



Nguồn: Hội Đồng Giám Mục Việt Nam - hdgmvietnam.com

× Thành công! Câu hỏi của cộng đoàn đã được gửi. Câu hỏi của quý vị sẽ được trả lời trong thời gian sớm nhất có thể. Xin cám ơn. Trân trọng.