Bài Ðọc I: Br 1, 15-22
“Chúng ta đã phạm tội trước mặt Chúa và không tin tưởng vào Người”.
Trích sách Tiên tri Barúc.
Sự công chính thuộc về Chúa là Thiên Chúa chúng ta, còn sự thẹn mặt thì thuộc về chúng ta: như ngày nay, nó thuộc về toàn cõi Giuđa: thuộc về dân cư Giêrusalem, vua chúa, quan quyền, tư tế, tiên tri và các tổ phụ chúng ta. Chúng ta phạm tội trước mặt Chúa là Thiên Chúa chúng ta, và chúng ta không tin tưởng, không cậy trông vào Người. Chúng ta không suy phục Người, không nghe tiếng Chúa là Thiên Chúa chúng ta, để chúng ta bước đi trong các giới răn Người đã ban cho chúng ta. Từ ngày Chúa dẫn các tổ phụ chúng ta ra khỏi đất Ai Cập cho đến ngày nay, chúng ta chẳng tin tưởng vào Chúa là Thiên Chúa chúng ta: chúng ta vô tâm lìa xa Chúa để khỏi nghe tiếng Người. Chúng ta mắc phải nhiều tai hoạ và những lời chúc dữ mà Chúa đã báo cho Môsê tôi tớ Người, khi Người dẫn dắt tổ phụ chúng ta ra khỏi đất Ai Cập, để ban cho chúng ta đất chảy sữa và mật như ngày hôm nay. Chúng ta không nghe tiếng Chúa là Thiên Chúa chúng ta theo như mọi lời các tiên tri Chúa sai đến cùng chúng ta. Mỗi người chúng ta cứ theo lòng gian tà của mình, làm tôi các thần ngoại, thực hành các sự dữ trước mắt Chúa là Thiên Chúa chúng ta.
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 78, 1-2. 3-5. 8. 9
Ðáp: Lạy Chúa, xin giải thoát chúng con vì vinh quang danh Chúa.
Xướng: 1) Ôi Thiên Chúa, ngoại bang đã xông vào gia nghiệp Chúa, họ làm ô uế thánh điện của Ngài, họ biến Giêrusalem thành nơi đổ nát! Họ ném tử thi thần dân Chúa làm mồi nuôi chim trời, và huyết nhục tín đồ Ngài cho muông thú đồng hoang.
Ðáp: Lạy Chúa, xin giải thoát chúng con vì vinh quang danh Chúa.
2) Họ đổ máu chư vị đó dường như nước lã quanh Giêrusalem, mà không có kẻ chôn vùi. Chúng con đã bị bêu ra cho láng giềng phỉ nhổ, cho lân bang chế diễu nhạo cười! Tới ngày nào, lạy Chúa, Chúa còn giận mãi? Và lòng ghen hận Chúa còn như lửa nấu nung?
Ðáp: Lạy Chúa, xin giải thoát chúng con vì vinh quang danh Chúa.
3) Xin đừng nhớ tội tiền nhân để trị chúng con; xin kíp mở lòng từ bi đón nhận chúng con, vì chúng con lầm than quá đỗi!
Ðáp: Lạy Chúa, xin giải thoát chúng con vì vinh quang danh Chúa.
4) Ôi Thiên Chúa, Ðấng cứu độ chúng con, xin phù trợ chúng con vì vinh quang danh Chúa; xin giải thoát và tha tội chúng con vì danh Ngài.
Ðáp: Lạy Chúa, xin giải thoát chúng con vì vinh quang danh Chúa.
Alleluia: Tv 129,5
Alleluia, alleluia! - Con hy vọng rất nhiều vào Chúa, linh hồn con trông cậy ở lời Chúa. - Alleluia.
Phúc Âm: Lc 10, 13-16
“Ai tiếp đón Thầy, là tiếp đón Ðấng đã sai Thầy”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán rằng: “Khốn cho ngươi, hỡi Crozain, khốn cho ngươi, hỡi Bethsaiđa: vì nếu tại Tyrô và Siđon đã xảy ra những phép lạ thực hiện nơi các ngươi, thì từ lâu, những nơi đó đã mặc áo vải thô và ngồi trên tro bụi mà sám hối. Cho nên trong ngày thẩm phán, Tyrô và Siđon sẽ được nhiêu dung hơn các ngươi. Còn ngươi nữa, hỡi Capharnaum, phải chăng ngươi sẽ được nâng cao đến tận trời? Ngươi sẽ phải hạ thấp xuống tới địa ngục”.
“Ai nghe các con, tức là nghe Thầy, và ai khinh dể các con, là khinh dể Thầy. Mà ai khinh dể Thầy là khinh dể Ðấng đã sai Thầy”.
Ðó là lời Chúa.
Suy niệm:
Trong Tin Mừng Luca, Đức Giêsu đã sai nhóm
Mười Hai
đi rao giảng về Nước Thiên Chúa và chữa lành
bệnh tật (ch. 9).
Họ là những tông đồ thân tín, sống gần gũi
bên Thầy Giêsu.
Nhưng vì thấy lúa chín đầy đồng, và thợ gặt
thì ít,
Đức Giêsu lại sai thêm bảy mươi hai môn đệ
lên đường.
Đây là một số người khá đông mà Đức Giêsu
quy tụ được.
Chắc họ không luôn luôn ở với Ngài và gần
gũi như nhóm Mười Hai,
vì họ còn phải vất vả lo chuyện gia đình,
làm ăn,
nhưng họ vẫn được Ngài chỉ định và trao phó
nhiệm vụ đi tiền trạm.
Ngày trở về của nhóm Bảy Mươi Hai là một
ngày rất vui.
Họ thi nhau khoe với Thầy về chuyện họ trừ
được quỷ dữ,
Họ đã có kinh nghiệm về Tên của Thầy mình.
“Nhân danh Thầy, cả ma quỷ cũng phải lụy phục
chúng con” (c. 17).
Những môn đệ bình thường bắt đầu vui sướng
nhận thấy
họ có thể dũng cảm đối đầu với những mãnh lực
đáng sợ
chỉ nhờ đặt nơi Thầy một lòng tin phó thác
đơn sơ.
Đúng là Xatan đã đến ngày tàn khi Đức Giêsu
xuất hiện (c. 18).
Nó bị sa xuống từ trời, và nước của nó bị đổ
nhào bởi Nước Thiên Chúa.
Trước niềm vui chiến thắng của nhóm Bảy Mươi
Hai,
Thầy Giêsu muốn nhắc họ về một niềm vui
khác, lớn hơn nhiều.
Đó là vui vì tên họ đã được ghi trên trời
(c. 20).
Khi Xatan bị tống khỏi trời, thì các môn đệ
có chỗ vững vàng ở đó.
Phúc cho họ vì được ơn có tên trong sách sự
sống (Pl 4,3).
Đây mới là hạnh phúc và niềm vui đích thật.
Bài Tin Mừng hôm nay đầy ắp niềm vui.
Niềm vui từ số đông môn đệ tỏa lan sang Thầy
Giêsu.
Vào ngay giờ ấy, Thầy cũng bất ngờ cảm nếm
niềm vui do Thánh Thần,
và môi Thầy bật lên lời cầu nguyện tự phát.
Vừa thân thiết, vừa cung kính, Thầy dâng Cha
lời tạ ơn:
“Lạy Cha là Chúa Tể trời đất, con xin ngợi
khen Cha.”
Thầy Giêsu ngây ngất trước những việc Cha
làm cho các môn đệ.
Tuy chỉ là những kẻ bé mọn, bình dân,
chẳng phải là những nhà khôn ngoan thông
thái,
nhưng họ lại được Cha mặc khải những điều mầu
nhiệm.
Cha đã vén mở cho họ tin vàoThầy Giêsu là
Con của Cha.
Họ có niềm tin mà những người kiêu căng tự
mãn không có được.
Thầy Giêsu khâm phục sự sắp đặt kỳ diệu của
Cha:
“Vâng, lạy Cha, vì đó là điều đẹp ý Cha” (c.
21).
Chúng ta có quyền tin rằng,
vào giây phút cầu nguyện linh thiêng này,
không phải chỉ các môn đệ và Thầy Giêsu mới
đầy ắp niềm vui.
Cả Chúa Cha trên trời cũng vui, cùng với
Chúa Thánh Thần.
Qua lời cầu nguyện, Thầy Giêsu cho thấy Cha
đang mặc khải cho môn đệ.
Và chính Thầy cũng đang mặc khải về Cha cho
họ.
Đây là giây phút Cha-Con mặc khải về nhau.
Giáo Hội hôm nay cần Mười Hai tông đồ,
Nhưng cũng rất cần Bảy Mươi Hai môn đệ đi tiền
trạm cho Chúa Giêsu.
Giáo Hội cần những giáo dân được sai đi để
xây dựng Nước Thiên Chúa.
Cầu nguyện:
Lạy
Chúa Giêsu,
những
hạt cải Chúa gieo vãi cách đây hai ngàn năm
nay
đã trở thành cây cao
cho
chim trời rủ nhau trú ngụ.
Nhúm
men nhỏ bé được Chúa vùi vào khối bột,
đã
làm bột dậy lên,
để
trở nên tấm bánh thơm ngon cho thế giới.
Sau
hai mươi thế kỷ,
các
môn đệ Chúa không còn là nhóm Mười Hai bé nhỏ.
Hôm
nay, các kitô hữu chiếm gần một phần ba,
người
công giáo chiếm hơn một phần sáu dân số thế giới.
Chúng
con được mời gọi xây dựng Nước Chúa trên trần gian,
cho
đến khi tất cả mọi người nhận biết và tin yêu Chúa.
Xin
cho chúng con đừng mặc cảm
vì
người công giáo chỉ là thiểu số trên quê hương Việt Nam,
nhưng
xin cho chúng con mạnh dạn làm chứng cho Chúa
trong
việc xây dựng một xã hội công bằng và huynh đệ.
Hôm
nay chúng con phải tiếp tục làm việc như Chúa,
gieo
hạt giống để làm nên những cánh rừng,
trở
nên chất xúc tác để biến đổi môi trường mình sống.
Và
chúng con biết rằng sớm muộn cũng sẽ thành công
vì
tin Chúa vẫn cần cù làm việc với chúng con. Amen.
Lm. Antôn Nguyễn Cao
Siêu, S.J
Nguồn: Hội Đồng Giám Mục Việt Nam - hdgmvietnam.com