CHÀO MỪNG BẠN ĐẾN VỚI TRANG WEB TRUYỀN THÔNG GIÁO XỨ THÁNH TÂM      (website đang được phát triển - eMail: GXThanhTamHN@gmail.com) Truyền hình trực tiếp Thánh Lễ hai thánh Phêrô và Phaolô - trao dây Pallium (Chúa Nhật 29/6) Múi giờ: 09:30 giờ Roma ; 14:30 Việt Nam Đọc tất cả   ĐHY Lazzaro You: “Không thiếu ơn gọi, điều thường thiếu là một chứng tá đáng tin cậy” Trong lời khai mạc sự kiện “Linh mục hạnh phúc - Thầy đã gọi các con là bạn hữu” (Ga 15,15), Đức Hồng y Lazzaro You Heung Sik, Tổng trưởng Bộ Giáo sĩ, nói rằng ơn gọi thường không thiếu, nhưng “điều thường thiếu là một chứng tá đáng tin cậy”. Đọc tất cả   Đức Thánh Cha Lêô XIV gửi sứ điệp nhân Ngày Thánh hoá các Linh mục Thứ Sáu ngày 27/6/2025, Lễ Thánh Tâm Chúa Giêsu, Ngày Thánh hoá các Linh mục, Đức Thánh Cha gửi sứ điệp, mời gọi các linh mục trở thành những người hoà giải và tạo ra hiệp thông, đồng thời nhắc nhở “Anh em đừng bao giờ quên rằng: một linh mục thánh thiện sẽ làm nảy sinh sự thánh thiện xung quanh mình”. Đọc tất cả   Toà Thánh kêu gọi bảo vệ trẻ em trong các cuộc xung đột Phát biểu tại phiên họp của Hội đồng bảo an Liên Hiệp Quốc về Trẻ em và Xung đột Vũ trang, Đại diện Toà Thánh, Đức ông Marco Formica kêu gọi cộng đồng quốc tế nhận thức rằng, việc bảo vệ những sinh mạng vô tội phải được đặt lên trên mọi toan tính chính trị, quân sự hay chiến lược. Đọc tất cả   Đức Thánh Cha Lêô dâng lễ Thánh Tâm Chúa Giêsu và phong chức linh mục Trong bối cảnh Năm Thánh dành cho các linh mục và lễ kính Thánh Tâm Chúa Giêsu – ngày cầu nguyện cho sự thánh hóa các linh mục, sáng thứ Sáu ngày 27/06, Đức Thánh Cha đã dâng Thánh Lễ và truyền chức linh mục cho 32 phó tế thuộc các đại học Giáo hoàng ở Roma. Trong bài giảng, ngài nhấn mạnh rằng việc bước qua Cửa Thánh và tham dự Thánh lễ hôm nay là một hành vi đức tin, tái dìm sâu đời linh mục vào trong tình yêu tuôn trào từ Thánh Tâm Chúa Kitô. Đọc tất cả   ĐTC Lêô XIV: Linh mục hạnh phúc bởi vì được Đức Kitô gọi trở nên bạn hữu của Người Chiều ngày 26/6/2025, tại Hội trường ở đường Hòa giải gần Vatican, Đức Thánh Cha đã gặp gỡ khoảng 1.700 linh mục, các nhà đào tạo chủng sinh, các chủng sinh, những người cổ võ ơn gọi. Ngài yêu cầu việc đào tạo như hành trình sống tương quan với Chúa, nhấn mạnh đến đời sống hiệp thông huynh đệ, mời gọi tạo ra môi trường Phúc Âm để người trẻ lắng nghe tiếng gọi đến với ơn gọi của họ. Và ngài khẳng định rằng các linh mục không cô độc trong sứ vụ. Đọc tất cả   ĐTC Lêô XIV tiếp các tham dự viên Ngày Quốc tế chống nghiện ngập Sáng ngày 26/6/2025, gặp gỡ các tham dự viên Ngày Quốc tế chống nghiện ngập, Đức Thánh Cha cảm ơn những người đã tổ chức buổi gặp gỡ, nhấn mạnh rằng đây là dịp phản ánh sâu sắc tinh thần của Năm Thánh – Năm của ân sủng và khôi phục phẩm giá con người. Đọc tất cả   ĐTC Lêô XIV tiếp các thành viên Hội hỗ trợ các Giáo hội Đông phương Gặp gỡ các thành viên Hội hỗ trợ các Giáo hội Đông phương vào sáng ngày 26/6/2025, Đức Thánh Cha bày tỏ niềm vui gặp gỡ họ và cảm ơn công việc bác ái họ thực hiện với tinh thần Tin Mừng. Ngài nhấn mạnh rằng giúp đỡ các Giáo hội Đông phương không chỉ là công việc mà là một sứ mạng Đọc tất cả   ĐTC Lêô XIV gặp gỡ các Giám mục Dòng Chúa Cứu Thế và Dòng Scalabrini Sáng ngày 26/6/2025, gặp gỡ các Giám mục tu sĩ Dòng Chúa Cứu Thế và Dòng Scalabrini, Đức Thánh Cha nhắc nhớ rằng công việc của Chúa luôn đi trước chúng ta. Chúng ta cần phân định khôn ngoan để điều chỉnh tâm trí và trái tim mình cho phù hợp. Ngài khuyến khích họ tiếp tục duy trì mối tương quan huynh đệ giữa các dòng cách quảng đại và vô vị lợi, vì lợi ích của toàn thể đoàn chiên Chúa. Đọc tất cả   Hiến chương Liên Hiệp Quốc, 80 năm của một phép màu mong manh Kỷ niệm 80 năm Hiến chương Liên Hiệp Quốc, ông Andrea Tornielli, Tổng Biên tập Vatican News có bài suy tư, đề cập đến những cuộc chiến đang diễn ra, sự lụi tàn của chủ nghĩa đa phương, tiếng nói ngôn sứ của các Giáo hoàng. Đọc tất cả  

Giáo Hội Việt Nam

Cây Piano và bản nhạc cuối cùng

19/10/2023 - 14

CÂY PIANO VÀ BẢN NHẠC CUỐI CÙNG

Jamor

WGPHN (17.10.2023) - Mỗi lần đi ngang qua cây đàn, tôi nhìn nó và thấy anh. Thi thoảng tiếng piano văng vẳng vang lên, lúc xa lúc gần, tôi lại nhớ về anh – Giuse Lê Danh Tường. Bản nhạc đời anh đã chấm dứt, nhưng cây piano vẫn ở đó, âm thanh trong trẻo và tươi sáng vẫn ngày ngày vang lên trong ngôi Nhà Chung đầy ấm áp, một thứ âm thanh tươi mới, sinh động, đầy sức sống, xuyên không và vượt thời gian.

11h25, ngày 13 tháng 10 năm 2022, anh nhắn tin cho tôi: Cái đàn Piano của mình cậu cho chuyển giúp về nhà mới để dùng nhá! Mình đề nghị là để ở Hội trường, nhưng tùy cậu xếp đặt cho tiện cũng được. Chuyển càng sớm càng tốt.

Ngay lập tức, tôi xuống phòng anh. Tôi biết, bất cứ điều gì anh muốn làm lúc này đều rất quan trọng. Rất quan trọng, vì công việc chúng tôi được vinh dự tham gia đang bước vào giai đoạn chuẩn bị cuối cùng, trước khi Công nghị Giáo phận chính thức khai mở. Nhưng với tôi, lúc này nó rất quan trọng, vì sức khỏe của anh xấu đi cách rất tệ. Anh không ăn được, cơ thể gầy rộc, lục phủ ngũ tạng đình công, bụng chướng lên, và đôi chân phù nề, các mao mạch chân lông đang vỡ dần và rỉ ra như muốn phá bục lớp da xanh xao ấy. Dịch từ chân chảy ra nhiều, phải lấy băng gạc để bưng lại. Lúc dịch chảy nhiều quá thì chúng tôi đặt nguyên cái chậu nhựa dưới chân anh, tháo bông gạc cho thoáng chân, rồi thi thoảng đổ chậu dịch đi là xong.

Ngồi trước anh, chứng kiến anh ăn cách khó khăn, đôi hàm trệu trạo nhai, rồi gồng mình nuốt từng miếng nhỏ, lòng tôi tê tái. Có hai anh trai túc trực chăm em. Người ngồi bón, cố tỏ ra mạnh mẽ và lạc quan với những lời nói bông đùa cho bầu khí đỡ nặng nề. Người còn lại đứng phía sau, thi thoảng ngoảnh mặt cố giấu đi những giọt nước mắt rơm rớm nơi khóe mắt.

Anh phá vỡ bầu không khí ấy với câu đùa, mà theo dân gian thì đó là một điềm gở: Hôm nào khỏe khỏe, mấy anh em mình về làm bữa thịt chuột, ăn cho đã đời! Đương nhiên, sẽ chẳng còn cơ hội nào cho một bữa thịt chuột như thế cả.

Ăn được vài miếng, anh nói: Chiều cậu chuyển đàn đi nhé. Như linh cảm được điều sắp xảy đến, như muốn sắp xếp lại mọi sự cho ổn thỏa, như tạm biệt dần những gì là gắn bó và thân thiết, anh lo sắp xếp mọi sự cách cẩn thận và tỉ mỉ, như tính cách con người anh trước nay vẫn thế.

Tôi đề nghị: Cha chơi một bản nhạc trước khi con chuyển em nó đi chứ nhỉ!

Đôi mắt anh lóe sáng, gạt chiếc chậu hứng dịch ra khỏi chân, tiến về phía cây đàn cách khó nhọc. Sau khi ngồi chắc chắn, cố gắng khẽ đặt những ngón tay gầy guộc lên phím đàn cho thật đúng nốt, đúng tư thế, lưng thẳng, anh lấy hết sức gõ những nốt nhạc đầu tiên của bản nhạc cuối cùng, bài Tâm tình phó thác.

“Cho con sinh ra, trong ngàn người, rồi Cha khẽ gọi con đi, dù tâm tư con không thể hiểu thấu sự gì…”

Những ngón tay trở nên linh hoạt, tâm hồn anh hòa vào ý nghĩa của bài Thánh ca, làm cho thân hình khẳng khiu ấy lắc lư theo từng giai điệu. Tâm hồn anh phiêu du, như lạc trôi khiến bàn tay bỗng chơi giai điệu của một bài hát khác có câu: “Chúa muốn nhận, cuộc sống của con…”

Có gì đó đang diễn ra trong anh như dở dang, như không cam lòng…; có gì đó rất con người, như đang cố vùng vẫy nhưng bất lực, cố thoát ra nhưng càng bị siết chặt, cố làm nốt cho xong nhưng đành đứng nhìn tất cả cuốn theo chiều gió… Có khởi sự, nhưng không có hoàn thành. Nói khác đi, công việc Thiên Chúa khởi sự nơi anh, nhưng dường như Ngài lại chuyển qua hoàn thành nơi một ai khác không phải anh. Tôi đứng đó ghi hình lại bản nhạc cuối cùng anh đang chơi, ngơ ngác hồi tưởng lại những thứ tôi và anh chia sẻ. Những thực tại không mấy tốt đẹp được phơi bày như lên án. Những viễn tượng tương lai được vẽ ra như niềm hy vọng đầy bỏng cháy đang hiển hiện ngay trước mắt, như thể chỉ cần đưa bàn tay ra là có thể sờ chạm tới. Như tìm thấy nhau, như gặp được tri kỷ, chúng tôi dành nhiều giờ huyên thuyên về những thứ như thế khi thưởng trà. Những thứ nghiêm túc như tài liệu, kế hoạch, những cuộc họp hành… Tất cả đều đang rất sống động, gấp gáp, và cũng đều đang dở dang.

Cuối phiên khúc, khi giai điệu đang dồn cao trào để đẩy lên điệp khúc… thì lời bài hát cuốn lấy anh, kéo anh đi và dù thở chẳng ra hơi, anh cũng gồng mình lên cất lời hát thều thào: “Con không bơ vơ, giữa trần gian mây mù phủ ngập hồn. Con luôn an tâm, vì biết rằng… Cha vẫn ở bên con”.

Bài hát ấy kết thúc với câu: “Con luôn an vui, vì Chúa là: chính suối nguồn yêu thương”. Hình như anh muốn dừng lại mãi ở đó, những ngón tay không muốn đặt xuống phím đàn để chạy hết những nốt sau cùng. Anh nắn nót từng nốt nhạc, thật chậm, thật ngấm, có cả khoảng lặng như muốn rớt tim, như muốn dừng lại… rồi, anh cũng chạy hết những nốt nhạc cuối cùng. Tay anh rời phím đàn, thả thõng xuống đùi, không còn chút sức lực. Bản nhạc kết thúc, và giờ thì anh đã an giấc.


*****

Công nghị Tổng Giáo phận đã khép lại. Đó là tâm huyết, cũng là việc lớn nhất, quan trọng nhất mà khi đảm nhận, anh xác định dồn chút sức lực cuối cùng vào đó vì Giáo phận, cho dù có thể vì thế mà ngã xuống. Một học trò của anh hỏi: Sức khỏe của cha không cho phép, mà sao cha vẫn nhận nhiệm vụ lớn lao tới vậy? Anh đã trả lời: Mình muốn để lại tâm huyết và thành quả của quá trình nghiên cứu trong suốt bao nhiêu năm tu học vào một công trình, để những giá trị ấy sẽ còn mãi.

Giáo phận đang thực hiện năm đầu tiên của tinh thần Công nghị: Canh tân đời sống đức tin cá nhân. Đức Tổng Giám mục cũng đã ban hành Văn kiện hậu Công nghị, như luật riêng của Tổng Giáo phận nhằm ngày lễ Đức Ma-ri-a Hồn Xác Lên Trời. Anh hãy an lòng.

Cây piano được chuyển lên hội trường, như trăng trối của anh, nhưng nó chưa bao giờ được trình diễn trên sân khấu trong một buổi nhạc đúng nghĩa nào cả. Phòng đó chủ yếu dùng cho hội họp và học tập, ngoài ra thì ít người qua lại, hay đóng cửa và tối tăm. Họa hoằn lắm mới có một vài chú ứng sinh lên tập đàn.

Tôi đã chuyển cây piano, đặt nó ở nơi nhiều người qua lại. Ở đó có nhiều âm nhạc, và ai nổi hứng đều có thể dạo chơi trên cây đàn ấy. Nơi đó có đầy ánh sáng. Nơi đó có nhiều sách vở. Nơi đó cũng có nhiều cà phê, trà và có cả rượu. Anh còn ở đây, chắc chắn chúng ta sẽ ngồi với nhau nhiều thời gian ở đó.

Mỗi lần đi ngang qua cây đàn, tôi nhìn nó và thấy anh. Thi thoảng tiếng piano văng vẳng vang lên, lúc xa lúc gần, tôi lại nhớ về anh – Giuse Lê Danh Tường. Bản nhạc đời anh đã chấm dứt, nhưng cây piano vẫn ở đó, âm thanh trong trẻo và tươi sáng vẫn ngày ngày vang lên trong ngôi Nhà Chung đầy ấm áp, một thứ âm thanh tươi mới, sinh động, đầy sức sống, xuyên không và vượt thời gian.

Trích “Nội san Nhà Chung”, Số 8 (tháng 9 năm 2023)
Nguồn: tonggiaophanhanoi.org (17.10.2023)



Nguồn: Hội Đồng Giám Mục Việt Nam - hdgmvietnam.com

× Thành công! Câu hỏi của cộng đoàn đã được gửi. Câu hỏi của quý vị sẽ được trả lời trong thời gian sớm nhất có thể. Xin cám ơn. Trân trọng.