CHÀO MỪNG BẠN ĐẾN VỚI TRANG WEB TRUYỀN THÔNG GIÁO XỨ THÁNH TÂM      (website đang được phát triển - eMail: GXThanhTamHN@gmail.com) ĐHY Pizzaballa: “Tôi quặn đau vì tất cả hận thù mà tình hình này đang tạo ra” Đức Hồng y Pierbattista Pizzaballa, Thượng phụ Công giáo Latinh Giêrusalem, đã quyết định hủy chuyến viếng thăm Năm Thánh tại đền thánh Đức Mẹ Motta di Livenza (Ý) để ở lại cùng giáo phận trong bối cảnh căng thẳng leo thang tại Thánh Địa, đặc biệt là ở Gaza. Trả lời phỏng vấn, ngài cho biết: “Trong lương tâm, tôi không thể rời bỏ giáo phận. Dân chúng cần biết rằng tôi hiện diện bên họ”. Đọc tất cả   Đức Thánh Cha Lêô XIV kêu gọi thoát khỏi tình trạng phân cực và là người kiến tạo những nhịp cầu Trong cuộc phỏng vấn đầu tiên của Đức Thánh Cha Lêô XIV, ngài đã thẳng thắn trả lời những câu hỏi về nhiều vấn đề cấp bách của thế giới và Giáo hội. Cuộc trò chuyện của ngài với nhà báo Elise Ann Allen của Crux, được công bố trong cuốn sách tiểu sử Lêô XIV: “Công dân của thế giới, Nhà truyền giáo của thế kỷ XXI”, như một lời khẳng định về cam kết của ngài đối với việc bắc những nhịp cầu đối thoại và vượt qua sự phân cực để cùng nhau xây dựng tương lai Giáo hội và thế giới. Đọc tất cả   Tòa Thánh kêu gọi bảo vệ phẩm giá và quyền lợi của người cao tuổi Ngày 17/9 vừa qua, tại phiên họp thường kỳ lần thứ 60 của Hội đồng Nhân quyền Liên Hiệp Quốc, Đức Tổng Giám mục Ettore Balestrero, Quan sát viên Thường trực của Tòa Thánh, nhấn mạnh rằng phẩm giá của con người không suy giảm theo tuổi tác, đồng thời kêu gọi thúc đẩy tình liên đới giữa các thế hệ, tăng cường hỗ trợ gia đình và bảo vệ quyền lao động cho người cao tuổi. Đọc tất cả   Tân Phúc Âm hóa trong thời đại kỹ thuật số: Hướng tới sự hiện diện tròn đầy Trong bối cảnh thời đại kỹ thuật số, Giáo hội Công giáo đã khởi xướng công cuộc Tân Phúc Âm hóa để thích nghi với những thay đổi xã hội sâu rộng. Tân Phúc Âm hóa đòi hỏi sự dấn thân tích cực và sự sáng tạo đầy ý thức, nhằm biến công nghệ thành một công cụ hiệu quả để làm cho thế giới ảo thành nơi con người có thể tìm thấy ý nghĩa và tình yêu thương, đồng thời duy trì sự tương tác chân thực giữa con người với nhau và với Thiên Chúa. Đọc tất cả   Trung Quốc ban hành quy tắc cấm các linh mục và các chức sắc tôn giáo khác giảng dạy trên internet Một “Bộ quy tắc ứng xử trên Internet” dành cho các linh mục và các chức sắc của các tôn giáo khác mới được ban hành tại Bắc Kinh, trong đó cấm họ tổ chức các hoạt động truyền đạo trực tuyến, giáo dục cho trẻ em trên mạng, hoặc gây quỹ. Quy tắc mới này áp dụng cho cả người Trung Quốc và các tu sĩ nước ngoài khi họ hoạt động trực tuyến trên lãnh thổ Trung Quốc. Đọc tất cả   Hàng trăm nhà thờ bị tấn công mỗi tháng tại Nigeria Một báo cáo mới từ Tổ chức Quốc tế về Xã hội Dân sự và Pháp quyền Intersociety đã tiết lộ rằng, kể từ năm 2009, mỗi tháng, có tới 100 nhà thờ tại Nigeria bị tấn công bởi các nhóm thánh chiến Hồi giáo, với hơn 125.000 tín hữu Kitô giáo đã bị sát hại. Đứng trước mối lo ngại về sự tồn vong của đức tin tại quốc gia này, một thượng nghị sĩ Hoa Kỳ đã đề xuất Đạo luật nhằm trừng phạt các quan chức Nigeria liên quan đến các cuộc tấn công. Đọc tất cả   Tòa Thánh: Ngăn chặn phổ biến vũ khí hạt nhân là một mệnh lệnh luân lý Tòa Thánh một lần nữa khẳng định lập trường mạnh mẽ chống lại sự phổ biến vũ khí hạt nhân, coi đây là “một mệnh lệnh luân lý”. Lời khẳng định được Đức ông Daniel Pacho, Thứ trưởng Ngoại giao Tòa Thánh đặc trách các vấn đề đa phương, đưa ra trong bài phát biểu tại Hội nghị toàn thể lần thứ 69 của Cơ quan Năng lượng Nguyên tử Quốc tế (IAEA) ở Vienna. Đọc tất cả   Tòa Thánh: Tôn trọng Luật nhân đạo quốc tế là trách nhiệm đối với toàn thể nhân loại Phát biểu tại Hội nghị lần thứ 13 các Quốc gia thành viên Công ước cấm bom chùm, Đức Tổng Giám mục Ettore Balestrero, Quan sát viên thường trực của Tòa Thánh tại Liên Hiệp Quốc và các tổ chức quốc tế ở Genève, nhấn mạnh: “Tuân thủ và tôn trọng luật pháp quốc tế, bao gồm luật nhân đạo quốc tế, không phải là dấu hiệu của sự yếu đuối. Trái lại, đó là một hình thức trách nhiệm cao quý đối với toàn thể nhân loại”. Đọc tất cả   ĐHY Grech: Giai đoạn thứ ba của tiến trình Thượng Hội đồng là bước tiến cho Giáo hội Trong dịp kỷ niệm 60 năm thành lập Thượng Hội đồng Giám mục, Đức Hồng y Mario Grech, Tổng Thư ký Thượng Hội đồng, đã đưa ra tuyên bố khẳng định rằng giai đoạn thứ ba của tiến trình hiệp hành “phải trở thành một bước tiến mới trong kinh nghiệm và trong sự hiểu biết về tính hiệp hành của Giáo hội”. Đọc tất cả   Đức Thánh Cha nói với các tu sĩ: Vâng phục là một trường học của tự do trong tình yêu Ngày 18/9, Đức Thánh Cha Lêô XIV đã tiếp các tham dự viên của Tổng hội và các kỳ họp của bốn Hội dòng: Dòng Thừa Sai Máu Châu Báu, Hội dòng Marist, Dòng Phanxicô Đức Mẹ Vô nhiễm và Dòng Nữ tu Ursuline Đức Mẹ Vô nhiễm. Ngài nhắn nhủ họ rằng đời sống chung, vâng phục và đọc các dấu chỉ thời đại là kho tàng của đời sống thánh hiến. Đọc tất cả  

Tin Tức

46 Thánh Lễ Về Đức Mẹ: Giới Thiệu III

21/07/2022 - 101
46 THÁNH LỄ VỀ ĐỨC MẸ: GIỚI THIỆU III

 
Các bạn thân mến,
2. Trong lịch sử lời hứa của Cựu Ước, đúng là các tổ phụ đứng ở phía trước với tư cách những người chịu trách nhiệm thực sự của lịch sử đó. Tuy nhiên, các bà mẹ cũng đóng một vai trò cụ thể. Trong lịch sử của các tổ phụ, Xa-ra và Ha-ga, Ra-khen và Lê-a, An-na và Pơ-nin-na là những cặp phụ nữ mà trong đó yếu tố phi thường trong con đường của những lời hứa nổi bật. Trong mỗi trường hợp, cá thể sinh sản và vô sinh đứng đối diện nhau, trong quá trình này, giá trị có sự đảo ngược đáng kể. Trong các phương thức tư tưởng cổ xưa, khả năng sinh sản là một may mắn, vô sinh là một lời nguyền. Tuy nhiên, ở đây tất cả đều bị đảo ngược: người vô sinh cuối cùng trở thành người được ban phước thực sự, trong khi người có khả năng sinh sản rút lui trở thành người bình thường hoặc thậm chí phải đấu tranh chống lại lời nguyền của sự thoái thác. Hàm ý thần học của việc lật đổ các giá trị này dần dần trở nên rõ ràng; từ đó Phao-lô đã phát triển thần học của mình về sự sinh ra thuộc linh: con trai thật của Áp-ra-ham không phải là người theo dòng dõi nguồn gốc vật lý với ông, nhưng là người, theo một cách mới ngoài việc sinh ra về thể chất, đã được hình thành nhờ quyền năng sáng tạo bằng Lời của Thiên Chúa. Cuộc sống vật chất như vậy không thực sự là hạnh phúc; Lời hứa này, tồn tại vượt ra ngoài cuộc sống, là điều đầu tiên làm cho cuộc sống trở nên hoàn toàn tự nó (Thư Rôma chương 4; thư Galát chương 3 câu 1 đến 14; chương 4 câu 21 đến 31).
 
Ở giai đoạn trước về sự tiến hóa của Cựu ước, một thần học về ân sủng đã được phát triển từ sự đảo ngược các giá trị này trong bài hát của An-na (Mẹ của Sa-mu-en), được lặp lại trong Ma-ni-phi-cat của Đức Maria: Chúa nâng người khiêm tốn lên khỏi bụi đất, Ngài nâng người nghèo khó lên khỏi phân tro (1 Samuen chương 2 câu 8). Thiên Chúa cúi xuống những kẻ hèn mọn, bất lực, bị khước từ, và trong sự hạ mình này là tình yêu của Thiên Chúa, nó thực sự cứu rỗi, tỏa sáng cho cả An-na và cho Đức Maria, trong hiện tượng đáng chú ý của những người phụ nữ được phước lành không tỳ vết. Mầu nhiệm về vị trí cuối cùng (Luca chương 14 câu 10), sự thay đổi giữa vị trí đầu tiên và vị trí cuối cùng (Mac-cô chương 10 câu 31), sự đảo ngược các giá trị trong Bài giảng trên núi, sự đảo ngược các giá trị trần thế được hình thành từ kiêu căng hay ngạo mạn, tất cả đều được trình bày rõ ràng, mạch lạc. Ở đây, thần học về trinh tiết cũng phát hiện ra công thức đầu tiên, vẫn còn tiềm ẩn của nó: vô sinh trên trần thế trở thành phúc thật ...
 
3. Gần cuối Cựu Ước kinh điển, trong các tác phẩm cuối cùng của nó, một loại thần học mới và hoàn toàn nguyên bản về phụ nữ được phát triển. Các hình tượng cứu rỗi vĩ đại của Ét-te và Giu-đi-tha xuất hiện, một lần nữa tái hiện lại truyền thống cổ xưa nhất mà nó đã được thể hiện, ví dụ, trong nhân vật thẩm phán Đơ-vô-ra. Cả hai người phụ nữ đều có một đặc điểm chung cơ bản với các bà mẹ vĩ đại: một người là góa phụ, người kia là vợ hậu cung tại triều đình Ba Tư, bởi đó, cả hai đều thấy mình - theo những cách khác nhau - trong cùng một trạng thái bị áp bức ... Cả hai đều là hiện thân của những kẻ bại trận It-ra-en:  Dân It-ra-en đã bị bắt cóc và bị sỉ nhục giữa các quốc gia, bị bắt làm nô lệ trong những mong muốn độc đoán của họ. Tuy nhiên, cả hai đều nhân cách hóa cùng một lúc sức mạnh tinh thần chưa chinh phục được của It-ra-en, sức mạnh tự hào hơn hẳn các cường quốc thế gian, cũng vì lý do đó, họ biết cách khinh bỉ và chiến thắng kẻ thù hùng mạnh. Người phụ nữ như một vị cứu tinh, hiện thân cho niềm hy vọng của It-ra-en, do đó, thay thế cô ấy cùng với những người mẹ được ban phước lành mạnh mẽ. Điều quan trọng đó là hình ảnh người phụ nữ luôn được hình thành trong suy nghĩ và niềm tin của It-ra-en, không phải với tư cách một nữ tư tế, mà là một nữ tiên tri và vị cứu tinh. Cái gì cụ thể là của cô ấy, nơi được chỉ định cho cô ấy, xuất hiện từ điều này. Bản chất của những gì đã thấy trước đây được lặp lại và củng cố: kẻ vô sinh, kẻ bất lực trở thành vị cứu tinh bởi vì ở đó, người ta tìm thấy quỹ tích cho sự mặc khải về quyền năng của Thiên Chúa. Sau mỗi lần sa vào tội lỗi, người phụ nữ vẫn là "mẹ của sự sống".
 
Các bạn thân mến,
4. Trong thể loại truyện ngắn thần học về người phụ nữ cứu tinh, người ta thấy điều mà lời giảng tiên tri đã phát triển với sự sâu sắc về thần học từ hình ảnh những người phụ nữ vĩ đại và điều được coi là trung tâm thích hợp cho thần học về người phụ nữ của Cựu Ước: chính It-ra-en, dân tộc được chọn, được hiểu đồng thời là người phụ nữ, người trinh nữ, người yêu dấu, vợ và mẹ. Những người phụ nữ vĩ đại của It-ra-en đại diện cho chính dân tộc này. Lịch sử của những người phụ nữ này trở thành thần học về dân Chúa, đồng thời, thần học về giao ước có thể hiểu được và bằng cách tạo cho nó ý nghĩa và khuynh hướng tâm linh, hình ảnh người phụ nữ đã đi vào tầm gần gũi nhất của lòng đạo đức Cựu Ước, của mối quan hệ trong Cựu ước với Thiên Chúa. Có lẽ khái niệm về giao ước lúc đầu phần lớn được mô phỏng theo mô hình của các cuộc thụt lùi chư hầu phương Đông cổ đại, trong đó vua có chủ quyền phân công các quyền và nhiệm vụ. Tuy nhiên, khái niệm chính trị và pháp lý về giao ước này liên tục được đào sâu và vượt qua trong thần học về các lời tiên tri: mối quan hệ giao ước của Gia-vê Thiên Chúa với It-ra-en là một giao ước của tình yêu vợ chồng, điều này - như trong sách Hô-sê phóng đại, khải tượng có sức lay chuyển và khuấy động.
 
Chính Đức Gia-vê Thiên Chúa tận đáy lòng, Ngài đã yêu người thiếu nữ It-ra-en bằng một tình yêu đã chứng tỏ là bất diệt, vĩnh cửu. Ngài có thể đã tức giận với người vợ thời trẻ của mình vì lý do cô ấy ngoại tình. Ngài có thể trừng phạt cô ta, nhưng tất cả những điều này đồng thời nhắm vào chính Ngài và làm Ngài đau đớn, cô ta là người yêu, là "ruột gan" của Ngài. Ngài không thể từ chối cô ấy mà không đưa ra phán quyết chống lại chính mình! Chính vì điều này, dựa trên sự hoang mang của cá nhân Ngài  với tư cách là người yêu, với đặc tính vĩnh cửu và không thể thay đổi của giao ước được dựa trên nền tảng “Làm sao tôi có thể phản bội em, Ephraim, hay giao nộp em, It-ra-en của tôi ...?  “Trái tim ta quay lưng lại với ta, lòng thương xót của ta bốc cháy cùng một lúc. Ta không hành động theo ngọn lửa giận dữ của mình, ta không còn hủy diệt Ép-ra-im nữa, vì ta là Thiên Chúa chứ không phải loài người, là Đấng Thánh ở giữa anh em. Ta không đến để hủy diệt tất cả trong biển lửa” (Hô-sê chương 11 câu 8) Thần tính của Thiên Chúa không còn được bày tỏ trong khả năng trừng phạt mà ở sự không thể phá hủy và sự trường tồn của tình yêu Ngài.
 
Điều này có nghĩa là mối quan hệ giữa Thiên Chúa và It-ra-en không chỉ bao gồm Thiên Chúa mà còn cả It-ra-en với tư cách là phụ nữ, những người trong mối quan hệ này với Thiên Chúa đồng thời là đồng trinh và là mẹ. Vì lý do này, giao ước, vốn hình thành nền tảng cơ bản của sự tồn tại của một quốc gia It-ra-en và sự tồn tại của mỗi cá nhân với tư cách là người It-ra-en, được thể hiện giữa các cá nhân trong sự trung thành của giao ước hôn nhân và không theo cách nào khác. Hôn nhân là hình thức của mối quan hệ hỗ tương giữa vợ và chồng là kết quả của giao ước, mối quan hệ cơ bản của con người mà lịch sử nhân loại dựa trên đó. Nó mang một thần học bên trong chính nó, và thực sự nó có thể và dễ hiểu chỉ về mặt thần học. Nhưng trên hết, điều này cũng có nghĩa là đối với Thiên Chúa, Đấng được kết hợp, không phải là một nữ thần, nhưng, như trong mặc khải lịch sử của Người, tạo vật được chọn, It-ra-en, con gái Si-on, một phụ nữ. Loại bỏ phụ nữ ra khỏi toàn bộ thần học sẽ là phủ nhận sự tạo dựng và sự bầu chọn (lịch sử cứu độ), bởi điều đó cũng làm vô hiệu sự mặc khải. Nơi phụ nữ It-ra-en, những người mẹ và những vị cứu tinh, trong khả năng sinh nở hoa trái của họ được thể hiện một cách thuần túy và sâu sắc nhất về tạo dựng là gì và bầu cử là gì, “It-ra-en” là dân của Thiên Chúa. Và bởi vì bầu cử và mặc khải là một, điều cuối cùng trở nên rõ ràng trong điều này lần đầu tiên Chúa là ai và Chúa như thế nào.
 
Các bạn thân mến,
Tất nhiên dòng phát triển này trong Cựu ước vẫn không đầy đủ và cởi mở như tất cả các dòng khác của Cựu ước. Nó đòi hỏi ý nghĩa dứt khoát của nó lần đầu tiên trong Tân Ước: nơi người phụ nữ được mô tả là tàn dư thánh thực sự, là con gái đích thực Si-on, do đó cũng là mẹ của Đấng cứu thế, vâng, mẹ của Thiên Chúa. Tóm lại, người ta có thể đề cập rằng việc chấp nhận Sách Diễm Ca vào quy điển của Kinh thánh sẽ không thể thực hiện được nếu thần học về tình yêu và phụ nữ này không tồn tại. Về mặt kỹ thuật, Diễm Ca chắc chắn là một bộ sưu tập các bản tình ca tục tĩu với màu sắc khiêu dâm nặng nề. Nhưng một khi các bài hát đã đi vào kinh điển, chúng được dùng như một sự thể hiện cuộc đối thoại của Thiên Chúa với dân It-ra-en, và ở mức độ đó, chẳng hạn như việc giải thích chúng chỉ là một câu chuyện ngụ ngôn.
 
5. Trong lớp cuối cùng của Cựu ước, một dòng phát triển đáng chú ý hơn nữa được đưa ra ánh sáng, mà cũng không tự nó giải thích trong bối cảnh của riêng Cựu ước. Hình tượng của sự khôn ngoan (Sophia) đạt được ý nghĩa thực sự. Cô ấy có lẽ đã được tiếp quản từ nguyên mẫu của Ai Cập và sau đó được điều chỉnh cho phù hợp với niềm tin của It-ra-en. "Khôn ngoan" xuất hiện như là trung gian của lịch sử sáng tạo và cứu độ, như tạo vật đầu tiên của Thiên Chúa, trong đó cả hình thức nguyên sơ, nguyên thủy của ý chí sáng tạo của Người và câu trả lời thuần túy, mà Người khám phá, tìm thấy biểu hiện của chúng; thực sự, người ta có thể nói rằng chính xác khái niệm câu trả lời này là hình thành cho ý tưởng về sự khôn ngoan trong Cựu Ước. Sự tạo dựng trả lời, và câu trả lời gần gũi với Chúa như một người bạn chơi, một người tình.
 
Trước đây chúng ta đã lưu ý rằng để giải thích về Đức Maria, Tân Ước đề cập trở lại các bà mẹ trong Cựu ước, thần học về con gái Si-on, và có lẽ cả Ê-va, rồi sau đó liên kết ba dòng phát triển này lại với nhau. Bây giờ chúng ta phải nói thêm rằng phụng vụ của Giáo Hội mở rộng thần học Cựu Ước này về phụ nữ trong chừng mực nó giải thích các vị nữ cứu tinh, Ét-te và Giu-đi-tha, theo nghĩa của Đức Maria và đề cập đến các bản văn Khôn ngoan về Đức Maria. Điều này đã bị chỉ trích gay gắt bởi phong trào phụng vụ của thế kỷ này theo quan điểm của thần học trung tâm Kitô giáo của nó; người ta lập luận rằng những văn bản này chỉ có thể cho phép một sự giải thích về Kitô giáo. Sau nhiều năm hết lòng đồng ý với quan điểm thứ hai này, tôi (Đức Giáo Hoàng Danh Dự Benedict 16) càng thấy rõ ràng rằng nó thực sự đã đánh giá sai những gì đặc trưng nhất trong những bản văn Khôn ngoan đó. Mặc dù đúng khi nhận xét rằng Kitô học đã đồng hóa các yếu tố thiết yếu của ý tưởng khôn ngoan, để người ta có thể nói về một phần của Kitô học trong sự tiếp nối của Tân Ước về ý niệm của sự khôn ngoan, tuy nhiên, phần còn lại chống lại sự kết hợp hoàn toàn vào Kitô học. Trong cả tiếng Do Thái và tiếng Hy Lạp, "Khôn ngoan" là một danh từ giống cái, và đây không phải là hiện tượng ngữ pháp trống rỗng trong nhận thức sống động của thời cổ đại về ngôn ngữ. "Sophia", một danh từ giống cái, đứng về phía đó của thực tại được đại diện bởi người phụ nữ, bằng những gì thuần túy và đơn giản là nữ tính. Nó biểu thị câu trả lời xuất hiện từ lời kêu gọi thiêng liêng của sự sáng tạo và bầu cử. Nó diễn tả chính xác điều này: rằng có một câu trả lời trong sáng và tình yêu của Thiên Chúa tìm thấy nơi cư trú không thể thay đổi bên trong nó. Để giải quyết tất cả phức tạp của các sự kiện trong trường hợp khó xử, chắc chắn người ta phải xem xét từ "Thần khí" trong tiếng Do Thái (tuy nhiên, không phải trong tiếng Hy Lạp) là giống cái. Về mặt đó, bởi vì sự dạy dỗ về Thánh Linh, có vẻ như thực tế có một sự hiện diện kiểu nguyên thủy của người nữ, một cách bí ẩn, che kín, bên trong chính Thiên Chúa. Dù sao đi nữa, học thuyết về Thánh Linh và học thuyết về trí tuệ đại diện cho những sợi truyền thống riêng biệt. Theo quan điểm của Tân Ước, một bên là sự khôn ngoan đề cập đến Con là Ngôi Lời, là Đấng mà nhờ Người Thiên Chúa tạo dựng, nhưng bên kia là thụ tạo, là dân It-ra-en chân chính, Đấng được nhân cách hóa trong người nữ tỳ hèn mọn mà trọn vẹn, sự tồn tại được đánh dấu bằng thái độ của Xin Vâng như lời Sứ thần truyền. Sophia đề cập đến Logos, Ngôi Lời thiết lập sự khôn ngoan, và cũng là câu trả lời của người phụ nữ nhận được sự khôn ngoan và đưa nó thành hiện thực. Việc xóa bỏ lối giải thích ngụy biện về Đức Mẹ cuối cùng để lại toàn bộ chiều kích của mầu nhiệm Kinh thánh và Kitô giáo.
Mời các bạn nghe tiếp phần IV.

 


× Thành công! Câu hỏi của cộng đoàn đã được gửi. Câu hỏi của quý vị sẽ được trả lời trong thời gian sớm nhất có thể. Xin cám ơn. Trân trọng.